Em công chúa xinh đẹp bị tên giang hồ hấp diêm

Anh quay sang Thư, giọng trầm ấm pha chút khàn đục: “Em yêu, không sao nữa đâu, em yên tâm, anh ở đây rồi.” Anh bước tới, đôi tay rắn chắc ôm lấy cô từ sau, hơi thở nóng hổi phả vào gáy cô, bàn tay luồn qua lớp áo khoác mỏng, miết nhẹ lên eo cô, “Đừng sợ nữa, em.”
Thư giật mình, hơi ấm từ anh làm cô run lên, nhưng cơ thể cô lại đáp ứng theo cách không ngờ. Hình ảnh Thư trong nhà hàng – chiếc bàn gỗ phủ khăn trắng, ánh đèn mờ ảo, tay Nam luồn dưới bàn, và ánh mắt đờ đẫn của cô – hiện lên rõ nét, làm cặc anh cứng lại trong quần. Chiều muộn, Tuấn gọi lại, giọng gấp gáp qua loa điện thoại: “Hoàng, tao đã tìm hiểu về Nam, nó từng bị điều tra lạm dụng bệnh nhân cách đây hai năm, nhưng không đủ chứng cứ, tao gửi thư nặc danh cho nó, nó bấm vào xem nên hack vào máy nó được rồi, tao thấy dấu vết nhiều file bị xóa, để tao khôi phục lại.” Hoàng siết tay, giọng trầm: “Tốt, mày làm nhanh, tao cần bằng chứng chắc chắn.” Tuấn cười, “Mày nghi đúng rồi, thằng này không sạch, để tao đào sâu, tối tao gửi mày.” Hoàng gật, “Cảm ơn, tao chờ,” rồi cúp máy. Hoàng vuốt tóc Thư, giọng khàn: “Em yêu, anh yêu em, dù gì đi nữa.” Thư gật, “Dạ, anh, em chỉ yêu anh,” nhưng nội tâm cả hai phức tạp.